Một chiếc valy nhỏ
Chứa giọt nước mắt khô,
Cùng trăm nghìn mảnh vỡ,
Gom từ trước tới giờ...
Cô cúi hỏi chiếc bóng:
"Nên bước tiếp hay dừng?"
Phía trước là tự tại,
Thanh xuân ở sau lưng.
Kỷ niệm là vạt nắng,
Lấp lánh ở trên vai.
Nhưng ánh chiều dần tắt,
Tối phủ con đường dài...
Nghĩ về bao câu hứa,
Nhớ lời hẹn cùng nhau.
Nhưng người thì có lẽ
Đã quên từ rất lâu...
Chỉ mình mong níu giữ,
Chỉ mình không cam tâm,
Chỉ mình ôm nuối tiếc,
Chỉ mình vẫn còn cần?
Một chiếc valy nhỏ
Chứa một tình yêu to.
Ai đốt mà tự cháy
Tự bao giờ, thành tro?
#DuPhong